Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

VẾT KHẮC SÂU TRONG TIM!

- Mày phá bỏ cái thai đó ngay. Không thôi tao chết cho mày vừa lòng.
- Trời ơi! Mày bôi tro trát trấu vào mặt tao, mày làm hoen ố thanh danh dòng họ.
Tiếng ông Tư ngày càng to, ông không thể chấp nhận, gia đình danh giá như nhà ông mà lại có đứa con gái chửa hoang.
Trong làng này, ai gặp ông Tư cũng xuýt xoa thèm thuồng vì ông khéo nuôi dạy con. Mà con cái ông ngoan thiệt. Đứa lớn, đi tu vừa được lãnh nhận tác vụ Thầy Sáu. Na thì Đại Học năm cuối sắp ra trường. Bé út đang theo đuổi ơn gọi.
Ông Tư, bà Tư có vất vả cả đời cũng đáng lắm!
Nụ cười mấy hôm trước còn rạng ngời trên môi ông bà, khi con lãnh nhận sứ vụ mới. Người ta gọi ông bà bằng hai từ nghe nó hay làm sao: “Ông bà cố”. Niềm hạnh phúc ấy còn rơn rang trong lòng ông. Ông bà thấy yêu Chúa hơn vì Chúa đã thương đến gia đình ông bà, Chúa thương các con ông, nghèo khổ, thiếu thốn, nhưng chúng ngoan ngoãn. Các con là niềm kiêu hảnh của đời ông. Hàng ngày ông liên lỉ tạ ơn Chúa.
Đùng cái, tin con Na có chửa như sét đánh ngang tai ông. Như ai đang cào cấu, đập bầm dập trái tim ông. Nó đau, đau không thể chịu nỗi, làm ông không tự chủ được rên rỉ rồi hét toang lên, cơn đau hoành hành ông không còn nhận đâu ra là đúng là sai. Ông chỉ biết con Na bây giờ là nỗi sỉ nhục lớn của đời ông. Nó là tai họa, nó sắp phá hỏng cái tiếng thơm mà ông vun vén cả đời.
Na khóc, khóc nhiều lắm, bây giờ cô không biết mà cũng không dám nhìn mặt ba mẹ. Na chỉ xin ba mẹ tha thứ. Na đã ba lần đi đến bệnh viện, đứng trước phòng khám, rồi Na nghe như đứa nhỏ trong lòng Na van xin:
- Mẹ ơi đừng giết con.
- Mẹ ơi hãy để con sống.
Lần nào cũng thế, nên Na mới về nhà thú thật với mẹ. Xin Mẹ nói với ba để ba tha thứ cho Na.
Ba hét lên. Ba đòi giết Na. Ba kêu Na giết con. Ba đau khổ. Điều đó Na thấu hiểu, vì Na là con ba. Na cũng dằn vặt vì sinh linh bé nhỏ trong Na. Cũng đau đớn, như ba. Nhưng cái cách bộc lộ nỗi đau thì ba bùng phát mạnh lên, vì trong ba đang chờ đón niềm hạnh phúc Anh Hai sẽ bước lên bàn thánh, sẽ nhận lãnh thừa tác vụ linh mục. Gia đình sẽ được gắn kết hơn trong tình yêu Thiên Chúa. Tin ba đang chờ đợi là tin lành là hồng ân. Còn Na, khốn kiếp thật. Na mang về tin ác, tin dữ, sự dữ. Na là con người của ma quỉ, Na đang phá vỡ những tốt đẹp của một gia đình hạnh phúc.
Má không nói lời nào, nhưng Na biết má buồn lắm. Ba làm dữ quá má không biết phải tính sao. Chỉ ôm Na vào lòng nước mắt má rớt mặn trên môi Na.
Na lặng lẽ để lại lá thư tuyệt mệnh, rồi gieo mình xuống dòng sông. Na không muốn ba má đau khổ. Na cũng không muốn giết con, đứa bé vô tội. Đã ba lần Na định giết rồi còn gì? Nhưng Na không làm được. Thà Na chết chung với con…
….
Ông Tư!
Con chào Ông Cố Tư.
Ông Tư giật nảy mình mới nhận ra ông chủ tịch Hội đồng giáo xứ.
Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày con ông làm linh mục, ông Tư dường như thay đổi, ông không còn nói cười nhiều như xưa nữa. Lắm lúc ông trầm ngâm trước thánh giá, rồi có những khi đang trưa ông hé nhẹ cửa nhà thờ lặng lẽ ngồi bên nhà tạm.
Bao nhiêu năm rồi ông không còn biết nữa?
Bà bỏ ông đi sau tai nạn.
Con Ông làm linh mục, làm nữ tu, ông không còn vất vả để chạy vạy lo lắng cho chúng nữa. Ông chỉ việc kinh kệ, hội đoàn, vui vẻ tuổi già, chẳng còn gì để ông bận tâm.
Thế mà trong đôi mắt ông vẫn đục màu đau khổ?
Ngày mai, con Ông lại được nhận bài sai đi làm Cha Sở ở xứ mới ở tuốt miệt Năm Căn. Ông chủ tịch đến rước ông để mai đi sớm. Những niềm vui, giờ nguội lạnh trong trái tim ông, có một vết thẹo mà lâu lâu nó tê tái trong lòng ngực. Vết khắc sâu trong tim, làm ông đau, ông không thể quên được, bao nhiêu lần gục đầu trước thánh giá xưng thú lỗi lầm, nhưng tâm trí, linh hồn ông vẫn bất an.
Chị ba đi dọn nhà thờ mai đón Ông Cố Sớ mới.
-À mai mày có rảnh đi rửa chén tiếp chị ba, chị ba phụ thêm cho hai mẹ con mấy lon gạo.
- Dạ!
Tiệc lớn, khách khứa tấp nập, nó lom khom, lọ mọ với khu bếp, chén bát. Cứ chưa ngơi tay đợt này thì tiếp đợt khác, người mệt lả. Chưa rảnh được tay để nhòm mặt ông cha mới. Mồ hôi nhể nhải, nhưng nghĩ tới chiều nay khi xong việc hủ gạo vơi lại được đầy, lòng mênh mang.
Khệ nệ cái rổ chén vừa mới rửa xong, nhóm dậy, định bước đi.
- Na, Na. . N……a.
- Giọng khàn khan, đục màu quen thuộc, làm Na giật bắn người.
Rỗ chén trong tay Na thỏng xuống, vuột khỏi tay. Mắt Na long lên vẻ thất kinh ngạc nhiên!
Ngoảnh mặt nhanh chân muốn chạy thoát cho xa. Nhưng cái giọng ồ ề, có sức mạnh kéo ngược Na lại. Rồi Na ôm chầm lấy ông Tư. – Ba…Ba…
Tiếng nấc nghẹn ngào.
                                                    (Ông và cháu /;hình ảnh minh hoạ từ Flick vn)

- Me ơi ông ngoại đó mẹ!
Con dẫn ông ngoại đi gặp mẹ đó.
Na tròn mắt nhìn bé Bi.
Rồi nhìn Ba.
Bác Hai, là ông bụt, cho tập cho đồ mới mà con kể với mẹ đó.
Bác Hai còn là Ông Cố mới hôm nay mừng đó mẹ.

… Lờ mờ trong đầu Na hình ảnh ngày xưa.
 Tim Ông Tư nhói lên, cái nhói đau dễ chịu làm sao??

-adgs trích GVVĐT Mã số: 14-081-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét