Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Chăm lo người nghèo!

Những người nghèo bị đau yếu, vì thiếu thuốc chửa trị và thiếu bàn tay tế nhị nâng đỡ, thiếu nụ cuời nồng ấm thân tình.
Những kẻ cô đơn, không được muốn cho sống, không được yêu thương, những kẻ khốn cùng sắp chết, bị bỏ rơi và lẻ loi một mình, những kẻ cùng đinh và rốt hèn (không ai được chạm tới), những kẻ phong cùi và tất cả những ai là gánh nặng cho xã hội con người, những kẻ đã mất mọi hy vọng và niềm tin vào cuộc sống, những kẻ đã quên không biết nụ cười ra sao, đã không còn nhớ thế nào là sự nồng ấm của bàn tay thân tình: tất cả những hạng người nầy hướng về chúng ta để được khuyến khích nâng đỡ. Nếu chúng ta quay mặt đi, là chúng ta quay mặt tránh Chúa Kitô, và trong giờ chết phán xét sẽ được căn cứ trên việc chúng ta đã nhìn ra Chúa Kitô nơi họ hay không và trên những gì chúng ta đã làm cho họ và vì họ.
Vì thế tôi khẩn xin mỗi người, giàu cũng như nghèo, trẻ cũng như già, hãy dùng đôi tay để phục vụ Chúa Kitô trong người nghèo, và dùng con tim mà yêu mến Chúa nơi họ. Những người nghèo có thể là những kẻ xa hay gần bên cạnh ta; nghèo vật chất hay nghèo tinh thần; đói khát tình thương và tình bạn hữu; dốt nát không biết đến sự phong phú của tình thương Thiên Chúa đối với họ; không nhà cửa, bởi vì họ cần có tổ ấm được làm nên do bởi tình yêu thương trong tâm hồn; và bởi vì tình yêu thương bắt đầu trong gia đình, có lẽ Chúa Kitô bị đói, trần truồng, đau yếu hay không nhà nơi chính tâm hồn các bạn, nơi nhà các bạn, nơi những kẻ gần gủi các bạn, tại đất nước bạn sinh sống, trên khắp thế giới.
(Mẹ Têrêsa Calcutta).
Lạy Chúa, xin hãy xua đuổi xa khỏi con sự lảnh đạm và vô tâm trước hoàn cảnh của người nghèo. Khi chúng con gặp Chúa đói, khát, xa lạ, thì xin Chúa hãy dạy con biết cho Chúa của ăn, dâng Chúa nước uống để đừng bị khát nữa và tiếp đón Chúa nơi nhà tâm hồn con. Xin hãy dạy con phục vụ Chúa trong những kẻ bé mọn nhất trong anh chị em xung quanh. Amen.


Đơn sơ

Bàn thờ đơn sơ cũng như tấm lòng của những người con cái Chúa nơi đây!

22.6


Ca đoàn Giới trẻ Tân Thạnh

Đời con là khúc tình ca
Nguyện dâng tiếng hát bao la tình Ngài.

-adgs-


Đạo là yêu, đạo là đường!

Đạo là yêu, đạo là đường!
Dấn thân phục vụ, khiêm nhường trao ban
Không mơ địa vị cao sang
Nhưng là tự hiến toàn thân cho Người
Chúa ơi! Con đã hiểu rồi
Theo Chúa con hứa trọn đời hiến dâng
Cho con Thập Giá thông phần
Yêu thương phục vụ trong ngần tình yêu

-adgs -Mic. Cao Danh Viện-



Màu áo thiên thư

Em thơ ngây, tà áo dài đi lễ
Sương sớm vừa tan trĩu nắng vàng
Kẻ làm cây si trông vời vợi
Màu áo thiên thư lòng miên man
Lạy Chúa, con ngoại đạo cầu van
Ngài thương ban ơn niềm ước nguyện
Hoa tím ngại ngùng màu thương mến
Cùng em đi lễ dệt duyên mơ
-adgs-


Em mong làm ma xơ

Em mong làm ma xơ
Nỗi khao khát đợi chờ
Thuở ngày xưa còn bé
Hồn nhiên nét ngây thơ

Em mong làm ma xơ
Mỗi ngày với ước mơ
Từng ngày qua tháng lại
Nỗi thao thức mong chờ

Em mơ đến một ngày
Thiếu nữ bỗng đổi thay
Thành ma xơ hiền dịu
Tận hiến đời trả vay

Cuộc đời có đắng cay
Dẫu đời lắm đổi thay
Người ơi xin chớ vội
Gánh nặng đời ai hay

Em mong làm ma xơ
Giữ cho đời nên thơ
Bằng tình yêu phục vụ
Sưởi ấm người bơ vơ

Bao nhiêu trẻ không nhà
Những con người gọi là
Lầm than trong cuộc sống
Vất vả từng ngày qua

Em mong làm ma xơ
Dẫn đưa đàn em thơ
Trở về bên Chúa cả
Nghe sóng vỗ xa bờ

Bây giờ là ma xơ
Cuộc sống thật nên thơ
Cho dù còn vất vả
Xin dâng Chúa mỗi ngày

Niềm yêu thương phục vụ
Tình người mãi thiên thu
Dẫn đưa đường chỉ lối
Vượt qua chốn sa mù

Ma xơ, ôi ma xơ!
Tình yêu ai nào ngờ
Gian truân, dù vất vả
Tình này mãi nên thơ

-Hoàng Nga-


Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

Xin Cho Con Tìm Về

Lạy Chúa cho con thanh bần
Dẫu đời nguy khó con thân bùn nhơ
Lạy Chúa thân con dại khờ
Ngước nhìn nhan thánh hoen mờ lệ tuôn
Lạy Chúa khi con u buồn
Có Ngài an ủi mãi luôn bên đời
Lạy Chúa cho con yêu Người
Dù đời vẫn lắm tiếng cười nhạo chê
Lạy Chúa con vẹn lời thề
Gần bên tình Chúa tìm về bình an.

-adgs-

Nguyện Cầu Thánh Thể

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, này chúng con đây với thân phận phàm hèn của những tội nhân trước mặt Chúa. Chúng con xin dâng trọn thân xác, trí khôn và linh hồn chúng con cho Chúa. Xin Chúa ban Thánh Thần cho chúng con, để nhờ Thần Khí của Chúa, chúng con biết tôn vinh và cảm tạ Chúa. 

Xin cho chúng con cảm nghiệm được bằng trái tim xác thịt của chúng con rằng: “Chúa đang ở đây. Chúa đang sống. Chúa đang nghe chúng con nói. Chúa đang nhìn chúng con bằng đôi mắt yêu thương”.

Chúng con cũng thế, ước gì Chúa xức dầu trên đôi tai và trái tim chúng con, để chúng con nghe được tiếng Chúa nói, cảm nhận được Chúa hiện diện và đôi mắt tâm linh chúng con thấy được Chúa. Xin Chúa hãy tỏ lộ tình yêu Chúa ra cho chúng con, và nhận chìm chúng con trong đại dương tình yêu của Chúa ngay giây phút này.

Xin Chúa hãy dạy cho chúng con đường lối của Chúa, sửa sai những lỗi lầm, những thiếu sót của chúng con. Chúng con muốn trở nên thánh thiện hơn, muốn là những người con đẹp lòng Chúa và nên giống Chúa hơn.

Cuộc Chơi

Đã bao lần chúng ta thường tự nhủ với mình rằng được hiện diện trên đời là một diễm phúc. Nhưng có mấy ai trong chúng ta luôn chan chứa trong lòng niềm hạnh phúc này. Ta chẳng biết mình được Tạo Hóa mang xuống cõi đời này từ nơi đâu, bởi từ khi có ý thức, ta đã thấy mình đã “có” đây rồi, cùng với bao con người và sự vật khác hiện diện chung quanh. Ừ thì cũng có lúc ta hạnh phúc đấy: khi ta thành công, khi ta được đón nhận, khi ta được khỏa lấp bao nỗi khát khao mong chờ. Nhưng dường như bàn tiệc cuộc sống này còn mang đến trước mặt ta muôn vàn hương vị khác nữa, mà lắm khi chẳng làm ta thích thú mấy. Chúng cứ lởn vởn đó, vây bủa ta, bám lấy ta, đe dọa niềm hạnh phúc mong manh mà ta đang cố gắng nắm giữ. Biết bao điều hiện diện với ta đây: những tương quan, những sự việc, những biến cố… tất cả làm nên cái mà ta thường gọi là cuộc đời – một cuộc đời tại thế!
Cuộc đời cũng hệt như một cuộc chơi, nơi đó, có kẻ thắng người thua. Ai trong chúng ta cũng muốn mình là người chiến thắng, vì chiến thắng có nghĩa là mình có được nhiều điều, cuộc sống của mình cũng từ đó mà được đảm bảo hơn. Nhưng nghiệm đi nghiệm lại, ta thấy mình dường như luôn là kẻ chiến bại. Ta chẳng bao giờ có được điều ta mong muốn. Biết bao nhiêu điều tồi tệ cứ liên hồi xảy đến với ta. Ta vừa cố gượng dậy khỏi cơn đau này thì nhức nhối khác đã vội vàng ập đến. Cuộc đời như muốn tước đoạt của ta mọi thứ, như muốn ngăn cản bước chân ta tiến đến chỗ thành công. Nhìn bao nhiêu con người khác mỉm cười hạnh phúc, ta thấy tủi buồn cho chính bản thân. Ta cố gắng nuốt dòng lệ vào trong để đôi mi không bị những nhuốm buồn làm nhòa ánh mắt. Ta thèm khát một giây phút bình yên, muốn có được một khung trời ấm áp, dù là nhỏ nhoi thôi, nhưng cuộc đời vẫn phũ phàng khước từ ta mọi thứ. Đau!
Có đôi khi, ta thấy cuộc đời giống như một trò đùa của Tạo Hóa. Ngài dàn xếp điều này, sắp đặt điều kia, theo một ý định nào đó mà ta chẳng thể nào hiểu được. Ngài tạo điền kiện cho hai người gặp nhau, có với nhau biết bao kỷ niệm chẳng thể xóa mờ. Ngài làm phát sinh nơi họ một tình yêu nồng cháy. Đến khi tình yêu ấy chín muồi, thì Ngài lại khiến họ phải xa nhau, không thể cùng nhau bước chung một con đường nữa. Cuộc đời của từng người được Ngài lèo lái theo trăm ngàn chiều hướng, để rồi dẫn đến nguyên lý “hợp rồi tan”, vừa đau buồn, vừa làm tâm hồn người ta héo hắt. Có những khi Ngài cũng cho người khác được tơ vàng nối kết mộng uyên ương, nhưng Ngài lại không ban cho ta điều đó. Ta có cảm giác như Ngài muốn trêu đùa với ta, muốn đưa đẩy ta, khiến ta phải đau khổ thật nhiều. Dần dần, ta bỗng sợ ngay cả khi mình đang hạnh phúc. Ta sợ rằng ngày mai, niềm hạnh phúc nhỏ nhoi kia cũng bị tước đi mất. Cuộc đời vốn là thế mà: trớ trêu, nhiều ngang trái, lắm chua cay.
Sống trong cuộc đời, ta tự thấy mình chỉ như một chấm nhỏ li ti bé xíu. Ta bất lực hoàn toàn trước những sự việc xảy ra. Ta không thể làm chủ được mọi tình huống kéo đến bên đời. Ta không đủ quyền năng để tự khỏa lấp cho mình bao mộng ước. Ta cũng không đủ khôn ngoan để dàn xếp mọi sự theo ý ta. Mọi việc cứ như nằm xa tầm tay với của ta. Ta chẳng thể nắm giữ điều gì mãi mãi. Ta không thể có được điều mà Tạo Hóa đã định đoạt là không thuộc về ta. Dù ta có hận đời, trách đời, đời vẫn cứ im lặng và trôi đi mà chẳng buồn đoái hoài gì đến cảm xúc hay thắc mắc của ta. Ta có cố gào thét thật to “vì sao, vì sao”, thì cũng chỉ có mỗi mình ta tự cố tìm câu trả lời trong nỗi bất an, chán chường và ngao ngán. Ta được đặt vào trong cuộc đời với tất cả những đặc tính tréo ngoe của nó, chứ ta không được phép chọn một cuộc đời theo ý ta. Đơn giản chỉ bởi vì: ta không phải là Tạo Hóa. Thế thôi!
Có đôi khi ta thấy mình chẳng có tự do tí nào. Ta không được quyền chọn cho mình gia đình để sinh ra. Ta không thể chọn bố mẹ, anh chị em cho mình. Ta không thể chọn giới tính cho mình. Ta không thể chọn một thân xác cho mình. Ta không thể chọn những tài năng và tính cách cho mình. Ta không tự cấu tạo cơ thể cho mình. Ta không thể tự làm cho mình một bộ não thông minh hay ít chất xám. Ta cũng không chọn nơi để được sinh ra … Những điều đó dường như đã được dọn sẵn cho ta và ta chỉ có bổn phận phải đón nhận mà thôi, dù ta thích hay không, dù ta có đồng ý hay không.
Cuộc đời ném vào đầu chúng ta trái dừa. Người bi quan thì ngồi khóc lóc và than vãn. Còn người lạc quan thì tìm cách bổ trái dừa ra. Anh ta uống nước của trái dừa, ăn phần bên trong của trái dừa, lấy sọ dừa làm đồ trang trí và lấy vỏ dừa làm củi đốt để nấu đồ ăn. Cuộc đời ném cho chúng ta quả chanh. Người ngu dại thì trách đời sao chua chát. Còn người khôn ngoan thì lấy nước cốt chanh, pha với đường và nước, thêm một tí đá lạnh để làm món giải khát tuyệt vời. Thế đấy, mọi điều trong cuộc sống xảy đến tưởng chừng như là những bất trắc, đoạn trường, nhưng thực ra đều có giá trị của nó. Tạo Hóa vẫn ban cho ta quyền sử dụng những món quà Ngài dọn sẵn ấy thế nào tùy ý. Cuộc sống của chúng ta là một vườn hoa ngũ sắc ngát hương hoa hay những con đường tối tăm, đầy gai góc đá sỏi phụ thuộc vào thái độ của ta khi đón nhận nó. Tạo Hóa chẳng bất công với ai cả. Ngài lấy đi điều gì thì sẽ ban điều khác thế vào. Cuộc sống của ta không phải là một bảng điều khiển của Ngài, nhưng là cái do chính ta cùng với Ngài tạo ra. Chưa chắc người giàu có hay người thông minh, tài trí, gặt gái nhiều thành công hạnh phúc hơn người khác đâu, vì những điều này không là điều kiện tối cần thiết của hạnh phúc. Hạnh phúc phần lớn hệ tại ở thái độ sống của ta, cách ta đối diện với những khó khăn, những chọn lựa của ta trước mọi tình huống ngặt nghèo.
Nếu cuộc đời là một trò chơi, các bạn hãy chơi hết mình với một tinh thần hăng hái, ngập tràn lạc quan và hy vọng. Rồi bạn sẽ thấy, hiện diện trong cuộc đời này thật sự là một hồng phúc lớn lao. Các bạn hãy thử xem!
-Pr. Lê Hoàng Nam, SJ-

Vừa tạnh Cơn Mưa


Chiều mưa mới tạnh rơi dần
Rơi trên hoa trắng nhặt lần lời kinh
Chúa trên thánh giá lặng thinh
Cánh chim vỗ nhịp bay tìm hoàng hôn
Chiều mưa lạnh thấm vào hồn
Sắc son bền vững tình con yêu Ngài.

-adgs-


Hạnh Phúc của Con là!

“Hạnh phúc của con là ở kề bên Chúa” (Tv 72,28)

Con Là Kiếp Cỏ Hoa


Con xin làm kiếp cỏ hoa
Yêu thương cùng Chúa bao la mây trời
Tuổi thơ bé nhỏ vào đời
Tình con dâng Chúa nguyện lời sắc son
-adgs-

Con Là...

Con là cây bút chì nhỏ
Chúa dùng để viết lời ca
Tình yêu Thiên Chúa bao la
Ban cho mọi người dưới thế

Con là bông hoa Chúa nhé
Chúa dùng để tỏa hương thơm
Ai mà sống như con trẻ
Sẽ đuợc Chúa ban hồng ân

Con là cây đàn Chúa nhé
Âm vang dịu ngọt thiên thần
Hòa vào lời kinh khe khẻ
Ngợi ca lòng Chúa từ nhân

Con sẽ là tấm gương soi
Khuôn mặt tình yêu của Chúa
Tình yêu sẽ hóa thành lời
Môi thơm hiền như bông lúa

Nhưng con chỉ là đứa bé
Chẳng biết yêu thương là gì
Chúa đến bên con rất nhẹ
Dịu dàng nâng bước con đi.

-adgs- Đa minh Thiên Sa-

Mỗi Lần Con Gặp Chúa

Mỗi lần con nhìn thấy Chúa
Xin Ngài biến đổi mắt con
Để lòng con bừng ánh lửa
Tin yêu rực cháy tâm hồn
Mỗi lần con đón rước Chúa
Tấm bánh trắng thơm tinh tuyền
Lòng con vàng tươi rực rỡ
Tình yêu Chúa nồng đượm thêm
Mỗi lần con nghe lời Chúa
Xin Ngài biến đổi đôi tai
Để con nghe nhiều hơn nữa
Lời yêu thương đến mỗi ngày
Mỗi lần con gặp gỡ Chúa
Xin cho mặt con sáng ngời
Đẹp như hoa hồng tươi nở
Khuôn mặt tình yêu của Người
Xin cho đời con biến đổi
Theo tình yêu Chúa ban cho
Lặng yêu con nghe Chúa nói
Hãy sống cho đẹp lòng Ta.
-adgs- ĐAMINH THIÊN SA-

Con yêu Chúa

Có những lúc phải dừng giờ chơi lại
Để chiều nay con đi đến nhà thờ
Ở nơi ấy có Chúa đang chờ đợi
Để nghe lời con thỏ thẻ ngây thơ

Những hy sinh bé nhỏ lặng thầm
Con chỉ muốn một mình Chúa biết
Những gì cho đi, con không hề tiếc
Chỉ mong sao cho Chúa vui lòng

Xin Chúa cho con yêu Chúa thật lòng
Đừng tô vẽ bằng những lời giả dối
Đừng để con yêu chỉ bằng lời nói
Mà lòng mình khi có, khi không

Con yêu Chúa chỉ vì con yêu Chúa
Tình yêu thương mộc mạc chân thành
Chúa cúi xuống đi để nghe con nói nhỏ
Lòng con đây yêu mến Chúa vô cùng

-adgs-ĐA MINH THIÊN SA-

Vội Vàng


Chuông lời chưa đỗ hồi vang
Buân khuâng chiều hạ vội vàng nắng mưa
-adgs-

Mưa Hồng Ân

Tình yêu Thiên Chúa cao vời
Bao la khôn ví, đất trời kém thua
Lòng Thương Xót Chúa hải hà
Mưa Hồng Ân vẫn chan hòa khắp nơi
Dù con tội lỗi tày trời
Máu Giêsu rửa trắng ngời như xưa
Từng giây, từng phút, từng giờ
Hồng Ân Chúa chẳng, ngừng mưa chút nào
Những khi khốn khó, lao đao
Ngài thương cứu vớt, ngọt ngào yêu thương
Khi cô đơn, lúc sầu vương
Ngài thương an ủi và đồng hành luôn
Đường đời lắm bước thăng trầm
Giúp con cảm nghiệm Hồng Ân Chúa Trời
Để con nên giống Chúa thôi
Buộc con phải xót thương đời tha nhân
Thương bằng lời nói, việc làm
Thương bằng ánh mắt dịu dàng cảm thông
Thương bằng thái độ hòa đồng
Thương bằng cử chỉ đỡ nâng chân thành
Ân tình đền đáp ân tình
Yêu người là trả nợ tình Giêsu
-TRẦM THIÊN THU-

Xin Nhận Ra Ơn Gọi Đời Mình



Khi còn bé, ta được quyền vô tư sống những tháng ngày ấm êm trong sự bao bọc của bố mẹ mà không cần nghĩ đến ngày mai. Nhưng khi lớn lên, đến một lúc nào đó, ta bỗng cảm thấy mình không thể cứ sống nhởn nhơ như thế này mãi được. Ta phải tìm cho mình một hướng đi trong cuộc sống. Ta phải thiết định cho mình một tương lai. Giây phút phân vân này xảy đến mạnh mẽ hơn khi ta chuẩn bị rời ghế nhà trường, hay khi chuẩn bị tốt nghiệp.

Cứ sự thường, ta sẽ cố gắng kiếm một công việc nào đó, rồi lập gia đình, có con cái, và sống hạnh phúc bên tổ ấm nhỏ bé ấy của mình. Nhưng cũng có không ít các bạn trẻ muốn chọn một cuộc sống khác. Vào một khoảnh khắc bất chợt nào đó, các bạn nghe như có lời mời gọi thẳm sâu, muốn các bạn đi vào con đường hẹp, chỉ một đời phục vụ Chúa. Thế nhưng, lời mọi gọi ấy không có thanh âm, lại có phần bí ẩn, nên đôi khi các bạn không biết là có thật Chúa gọi mình không, hay đó chỉ là ảo tưởng và suy nghĩ của mình đưa ra. Sẽ chẳng là vấn đề gì nếu đó là ý Chúa, nhưng lỡ như đó chỉ là 1 chút cảm xúc bất chợt của mình thì sao? Nếu các bạn rơi vào cảm giác ấy, đây là lúc các bạn hãy ngồi xuống, để lòng lắng lại, xin ơn Chúa để có thể nhận ra đâu là con đường Chúa muốn mình đi để có thể tìm vinh danh Người và mưu ích cho phần rỗi của ta và người khác.

Các bạn hãy nghĩ đến vũ trụ rộng lớn, những tinh cầu xa tít trên cao, những vì sao lấp lánh trong đêm tối… Rồi đến những sinh vật li ti lúc nhúc khắp mặt đất. Có những loài nhỏ hơn cả khả năng nắm bắt của đôi mắt ta, nhưng lại được kết cấu hết sức tinh vi. Ai đã cho ngọn núi được dựng lên, ai đã vẽ đường cho sông chảy, ai đã điều tiết khí hậu bốn mùa chuyển dời nối tiếp nhau, ai đã tô điểm cho bao khung cảnh thiên nhiên thơ mộng, ai đã tưới mưa xuống, ai đã gọi nắng lên, ai đã cho hoa nở… Nhất thiết phải có một bàn tay quyền năng vô song nào đấy làm nên tất cả, chỉ để phục vụ ta. Ta có muốn làm người phục vụ của một Đấng tuyệt vời như thế không?

Các bạn hãy nghĩ đến những vinh hoa phú quý trên trời. Con người mỏi mệt một đời chỉ để đi tìm tiền của, giàu sang. Cố gắng lưu trữ thật nhiều châu báu, nỗ lực đánh bóng mình để được nhiều người quan tâm. Nhưng rồi thì sao? Họ có được như thế mãi không? Họ tưởng mình là tâm điểm của thế giới, nhưng sẽ đến thời chẳng còn ai biết đến họ, chẳng còn nhớ đến tên họ, thậm chí chẳng còn biết là họ đã từng hiện hữu giữa thế gian. Tình người bạc bẽo, tình đời mong manh. Có đó rồi mất đó. Chẳng có chi vững bền. Các bạn có cảm nghiệm như thế không? Các bạn có được thôi thúc đi kiếm một cái gì đó cao hơn, ý nghĩa hơn, bền vững hơn không? Những giá trị bền vững ấy là “cho đi mà không tính toán, chiến đấu không ngại thương tích, làm việc không tìm nghỉ ngơi, hiến thân mà không mong chờ phần thưởng nào hơn là được biết ta đang thi hành ý Chúa”. Các bạn có thích như vậy không?

Các bạn hãy nghĩ đến những ơn lành lớn lao mà các bạn đã nhận được từ bé đến giờ. Gia đình ấm êm, được bố mẹ và anh chị em thương yêu. Bạn có được những điều kiện học hành để mở mang kiến thức. Bạn được Chúa gửi đến biết bao con người giúp bạn ngày càng thăng tiến hơn trong đời sống. Từng bước đường bạn đi, dường như luôn có ai đó đưa dẫn. Nhưng rồi bạn cũng phát hiện ra là trên đời này có rất nhiều người không được may mắn như bạn. Bạn có cảm thấy là những gì mình được thụ hưởng bấy lâu nay, hệt như một sự chuẩn bị của Chúa để bạn cống hiến cho đời, để bù đắp những khiếm khuyết của cuộc sống không?

Các bạn hãy nghĩ đến gương sống tốt đẹp của các vị tu sĩ thánh thiện. Suốt một cuộc đời âm thầm hy sinh, chẳng mang chi đến danh lợi. Họ nghèo nhưng vui, vì họ cho rằng mình đã có tất cả. Họ sống một mình nhưng không cô đơn, vì họ tin là bên mình luôn có Chúa. Họ bình an với đời sống phục vụ và chẳng bao giờ nóng giận, chửi bới ai. Dòng đời có xoay tới xoay lui với biết bao tranh giành, thủ đắc, họ vẫn bình tâm với nụ cười thánh thiện trên môi. Các bạn có thích một đời sống như vậy không?

Các bạn hãy để lòng lắng xuống, và cố gắng nhận ra từng dòng cảm xúc đang tuôn chảy trong người. Khi nghĩ đến những điều này, các bạn có thấy bình an không, có thấy mình hợp với lối sống ngày không, có thấy cái gì đó sôi sục trong người và muốn mình dấn bước không? Cảm giác hứng khởi ấy kéo dài trong bạn, hay chỉ là một thoáng chốc rồi thôi. Nếu nó cứ luôn thôi thúc bạn, đó chính là dấu hiệu cho thấy bạn đang được mời gọi để sống đời dâng hiến. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần soi sáng để ta luôn biết đặt vinh danh Chúa lên hàng đầu, rồi sau đó đi tìm một bậc sống thích hợp giúp ta phụng sự Chúa tốt hơn.

-Pr. Lê Hoàng Nam, SJ-

Chan Hòa Nắng Hạ


Về lại ngôi giáo đường 
Giữa chan hòa nắng hạ 
Âm vang bài kinh thánh 
Từ một thuở xa xưa

-TML-

Quê Tôi Có Ngôi Giáo Đường



Quê tôi có ngôi giáo đường

Tuổi thơ ước vọng thân thương sớm chiều
Quê tôi yêu biết bao nhiêu
Hồn nhiên thơ mộng những điều ngây ngơ
Quê tôi đẹp mãi vẫn thơ
Tình yêu Chúa gọi vẫn chờ người ơi.

-adgs -

Niềm Thương Nhớ




Chút sắc màu lung linh miền nắng hạ

Hoa vấn vương trên sân góc giáo đường
Tân Thạnh hỡi ru mãi niềm thương nhớ
Tuổi học trò nguyện cầu những mộng mơ


-adgs-