Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

ĐỜI

(ảnh minh họa Blu Angel)
Đời…

Cuộc đời con người là một chuỗi những ngày dài tìm kiếm…
Ngày còn bé, ta đi tìm kiếm câu trả lời ngây ngô cho những thứ kỳ lạ xung quanh mà ta thấy, cảm nhận.
Lớn hơn một chút, ta tìm kiếm câu trả lời cho những phép toán, những câu đố, ta đã đi học.
- Vào cấp 1, ta đi tìm kiếm một lũ bạn luôn cùng ta tắm biển, đi chơi, quậy phá suốt những ngày hè.
- Bước chân vào cấp 2, ta lại đi tìm một người bạn thân, một người lắng nghe ta, chia sẻ về những đổi thay dậy thì đầu tiên, những cơn say nắng, những tình cảm bất chợt.
 - Lên đến cấp 3, ta bước chân vào một cuộc đua, để tìm kiếm lối đi tương lai, để tìm kiếm ước mơ của riêng ta. Áp lực, căng thẳng khiến một vài người trong chúng ta tìm một hướng giải quyết tiêu cực mà chẳng biết rằng vẫn còn nhiều lựa chọn.
- Đại học, cao đẳng, trung cấp, đi làm, kinh doanh… ta đi tìm câu trả lời cho sự lựa chọn của riêng ta. Ta bắt đầu tìm kiếm chữ tín, chữ tình, và cả chữ nghĩa.
Ta đi tìm một nửa của mình, ta đi tìm cái gọi là hạnh phúc, ta tìm kiếm sự chân thành giữa những con người giả dối.
Bất giác ta thèm cái cảm giác của thời còn bé. Ta lại đi tìm những ký ức thơ bé qua những bức ảnh, qua những câu chuyện từ gia đình, ta bật cười vì sự ngây thơ lúc còn bé và thở dài khi nhìn lại ta.
- Ra trường, ta lăn lộn, bươn chải, ta tìm kiếm tiền tài, danh vọng, ta tìm chỗ đứng cho riêng ta. Tìm kiếm sự thành đạt giữa dòng đời xô đẩy. Ta vội vã, ta tìm kiếm thời gian. Ta không còn cho phép chính bản thân rảnh rỗi để chém gió. Ngồi cà phê chuyện trò với bạn bè. Ta cáu gắt với người thân, ta bận rộn, ta tất bật. Hoài bão và ước mơ cứ cháy rực trong ta, dù ta biết rằng có biết bao người gục ngã trước khi chạm đến đích, trước khi họ tìm ra câu trả lời cho những nỗ lực của bản thân. Có thể ta cũng giống như họ. Từ bỏ cuộc đua trước khi đến đích.
Rồi ta tìm thấy tình yêu của mình. Ta trân trọng, ta quan tâm, ta nghĩ và mơ một giấc mơ hạnh phúc. Nhưng có phải ai cũng may mắn đến vậy. Vẫn có những đổ vỡ, những tình cảm mù quáng, những tình yêu dại khờ. Ta ngu ngốc, ta cuồng si, ta đi tìm những ký ức xưa để tự làm ta đau. Có người mang theo nỗi đau suốt cuộc đời, có người chấp nhận và xếp nó vào một ngăn gọi là kỷ niệm để bước tiếp, có người biến mình thành một con người khác. Ta vội vàng kết luận khi bắt gặp một chàng trai lãng tử… hay một cô gái lạnh lùng rằng họ là những con người tàn nhẫn và vô tâm. Mà ta đâu có biết trái tim họ đang tổn thương lắm đấy!
Ta chọn lựa giữa Tương Lai hay Quá Khứ. Ta bước những bước đi đầy mạnh mẽ vào ban ngày và lê từng bước khó nhọc vào ban đêm. Ta cảm thấy bơ vơ lạc lõng, ta đi tìm đến men say để giải sầu, những cuộc vui chớp nhoáng về đêm, ta tìm những con người sẵn sàng làm bạn khi ta có tiền và hất cẳng ta khi ta mạt vận.
Ta tìm kiếm những thứ mới lạ, ta đặt chân đến những vùng đất xa lạ, những con người ở miền đất khách, ta bỗng hào hứng với những điều hay của một chế độ khác. Ta tìm kiếm, ta học hỏi. Ta nghĩ rằng sự mới mẻ, sự bận rộn nơi phương xa sẽ cho ta sự bình yên.
Nhưng có lẽ ta đã lầm. Ta mệt mỏi với cuộc sống, với gia đình, với những đứa con, với những con người xung quanh ta. Ta ít nói dần, ta thấy mình như vô hình. Chẳng ai nhận ra ta giữa dòng người xuôi ngược. Ta như trở thành một cỗ máy. Ngày lại ngày, ta thực hiện những công việc giống hệt nhau. Ta hoen gỉ, ta mai một dần.
Ta đã già rồi sao? Có lẽ vậy. Ta trở về. Về lại nơi đầy ký ức. Về nơi đầy nắng và gió. Ta không còn sức sống mãnh liệt như trước nữa. Ta tìm kiếm những giây phút thanh thản trong quãng đời còn lại. Ta thở dài, ta tiếc nuối. Vì ta mải mê kiếm tìm mà có biết rằng ta đã đánh mất quá nhiều thứ. Dòng đời khiến ta chai sạn dần. Trái tim ta mệt mỏi. Ta lắc đầu khi nhớ lại những ước mơ, những hoài bão. Ta nhìn lại mình, tìm kiếm một chút gì còn sót lại của tuổi trẻ. Người bạn tri kỷ của ta cũng đã rời bỏ ta ra đi. Để lại ta một mình lẻ loi những ngày cuối. Ta cũng thấy mừng, vì đã không để người ta yêu phải chịu cảnh cô đơn nếu ta ra đi trước. Ngày ngày, ta tiêu khiển với những thú vui còn sót lại, ta bất giác nhớ dáng người xưa cũ. Ta bồi hồi, ta lại tìm kiếm trong trí nhớ những kỷ niệm vui, buồn. Thời gian với ta bây giờ không còn quá quan trọng nữa, ta mang những điều hay, những thứ ta đã đánh đổi cả cuộc đời để nghiệm ra. Biết bao cay đắng, tủi nhục mà ta đã trải, để tìm kiếm thứ ta mong muốn. Ta mang tất cả những gì còn sót lại trao cho những đứa cháu ta yêu thương.
Ta thấy nụ cười trên những gương mặt bé thơ mà lòng ấm áp. Ta như được an ủi được vỗ về khi thân xác đã rã rời. Ta mỉm cười khi đứa cháu của ta rúc vào lòng ta mà làm nũng.
Cuộc sống không phải là một giai điệu bất tận.
Và chẳng có sự yêu thương nào là tồn tại mãi.
Có lẽ thế…
Ta biết rồi ta cũng sẽ phải trở về cát bụi…
Đôi lúc ta lại cố gắng khuyên nhủ những đứa con của ta hãy chậm lại một chút. Hãy dành thời gian cho gia đình một chút. Vì ta biết những thứ phải đánh đổi.
Nhưng ta cũng hiểu rằng có những điều dù ta có nghe hàng trăm, hàng vạn lần thì chỉ khi ta tự tìm ra câu trả lời thì ta mới bằng lòng.
Cái vòng quay của cuộc sống. Cứ cuốn con người ta đi mãi, khiến ta phải vội vã, bỏ qua những điều nhỏ bé nhưng đẹp đẽ, làm ta mất dần cảm xúc… để rồi khi ta không còn đủ sức để chạy theo vòng quay nữa thì ta sẽ bị hất ra khỏi nó, một cách lạnh lùng nhất.
Mưa càng lúc càng nặng hạt.
Đêm càng lúc càng nhạt hơn.
Cuộc đời vốn là một cuộc tìm kiếm…
Ta được nhiều và mất cũng chẳng ít. Ta cứ mải miết đi tìm những thứ xa xôi, mà đôi khi bỏ quên những điều nhỏ nhặt hiện hữu ngay cạnh ta. Mọi lúc, mọi nơi.
Có ai đó đã nói với tôi rằng cái giá phải trả cho sự trưởng thành sẽ rất lớn:
"Hãy sống chậm lại một chút. Chỉ cần đôi khi bạn dừng lại ngắm một bông hoa bên vệ đường, ngửa mặt nhìn thẳng lên bầu trời xanh thấp thoáng những đám mây bềnh bồng, nhắm mắt lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ, và đứng tựa vào lan can chỉ để ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao."
Và bạn à, khi bạn dừng lại, bạn có thể biết có người vẫn mải miết đuổi theo bạn. Để bạn biết mình không cô đơn trên đường.
Khi bạn nhìn lên bầu trời xanh, bạn sẽ biết trời vẫn đẹp, ước mơ của bạn vẫn còn, hãy tiếp tục những khát vọng, hoài bão của mình.
Khi bạn nhắm mắt lắng nghe tiếng sóng, bạn cũng có thể lắng nghe tiếng nói của những người bạn yêu thương, họ vẫn luôn muốn tâm sự cùng bạn.
Khi bạn tựa vào lan can ngắm sao, liệu bạn có biết, tôi muốn bạn tựa vào người bạn yêu, và nhìn thẳng vào mắt nhau… bạn sẽ thấy cả bầu trời sao luôn chiếu sáng cuộc đời bạn.
Hãy tìm kiếm và trao nhau sự yêu thương. Bởi vì… cuộc đời là một cuộc tìm kiếm bất tận…
Lạy Chúa, bí quyết để được sống bình an không gì khác hơn là hãy trở về bên Chúa, sống trong ân tình của Người. Nhưng nỗi khắc khoải lo âu của con người không chỉ do hối hận và dằn vặt vì tội lỗi đã qua. Sâu xa hơn, lòng con người khắc khoải, mất bình an chính vì họ không tìm được bến bờ hạnh phúc duy nhất cho con người đó là chính Chúa. Trong cuộc tìm kiếm Chúa rất lâu dài của mình.
Thánh Augustinô đã tự thú: “Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, và tâm hồn con luôn khắc khoải cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa.”
Theo đó, khi còn sống cho riêng mình và còn bị ràng buộc bởi tội lỗi, Augustinô luôn cảm thấy tâm hồn bất an, khắc khoải, và ngài chỉ tìm thấy bình an khi đã trở về với Chúa và sống trong tình thân của Ngài.
Lạy Chúa, Chúa là nguồn bình an, và chỉ có Chúa mới có thể đem hoà bình đích thực cho nhân loại. Xin đem lại cho chúng con sự bình an mà các thiên thần đã ca hát mừng Chúa trong ngày giáng sinh:
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.”
(Nguồn: emty.org)

Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

ĐƯỜNG ĐỜI

Không có con đường nào như con đường đời, đầy yếu tố bất thường và nhiều điều phải lựa chọn. 

Con đường rừng tuy có gian nan chưa ai từng bước tới với bao hiểm nguy, nhưng đó chỉ có kinh nghiệm nơi những con người đi trước khai hoang, thám hiểm. Con đường trên bầu trời cũng là như thế, ban đầu gian nan với người đi trước dần dần phổ biến cho mọi người. Con đường thám hiểm đại dương xem ra nguy hiểm cũng không kém, lấy đi bao sinh mạng người nhưng đại dương sau đó cũng được truyền tải cho mọi người hay biết. Con đường đời, người này truyền kinh nghiệm cho người kia, nhưng vẫn đầy những mới mẻ cho một người bước vào đường đời. Con đường đời lúc thăng trầm mỗi người một khác nhau. Chẳng có con đường nào là con đường bằng phẳng, chẳng có con đường nào là con đường không đầy bất trắc. Bất trắc đến từ nhiều phía chẳng ai lường trước được và chẳng ai giống ai, mỗi người một con đường đời.
Con đường đời nhiều lúc gặp mưa to bão lớn, nghịch cảnh và thuận lợi cứ đan chéo vào nhau. Dường như khó hiểu, nghịch cảnh đối với người kia là một thuận lợi, đối với kẻ khác là xuôi tay, không thể làm gì được, bế tắc và chào thua. Không chỉ nghịch cảnh kể cả thuận lợi cũng thế, có người biết dùng thời cơ thuận lợi để vươn lên, có người vì thuận lợi mà hoá ra bất lợi. Đâu là ý nghĩa của đời người?
Con người với đường đời riêng có những trắc trở và thuận lợi. Trắc trở có người vượt qua được ngay cả khi trắc trở uy hiếp đến tính mạng, có người trắc trở chẳng tới đâu cũng sứt đầu mẻ trán. Chẳng ai dám nói hay với nghịch cảnh nhưng lại có những cách đối mặt với nghịch cảnh khác nhau. Người thì quả quyết, người thì rụt rè thoái lui, người thì thôi mặc kệ không cần biết tới. Người chán chường nhất là người đổ vạ cho quá khứ, đẩy tội cho nguyên nhân, nguyền rủa cho cái ngày sinh ra. Có người đi tới cùng trong chán chường ấy rồi lại trở ra với tinh thần mới khác lạ, thêm đầy nghị lực, xoay chuyển rồi thành công.
Ý nghĩa đường đời là gì?
Mỗi người sẽ hỏi như vậy trên con đường đời của mình, người sáng suốt lường trước được tương lai thì mau tiến bộ, kẻ sống chỉ biết ôm lấy quá khứ buông mặc tương lai như phó định mệnh cho trời đất thì dãy chết. Kiên quyết với đường đời của mình là yếu tố nghị lực cần có.
Bạn thân mến!
Ý nghĩa đường đời mỗi người ở đâu? Nếu chính mình không trao nó một ý nghĩa. Tương lai sẽ là tốt đẹp, đường đời sẽ có ý nghĩa nếu chính chúng ta sống hết mình cho cuộc đời của mình. Chúng ta được trang bị đầy đủ hành trang cần thiết cho cuộc đời của mình, chỉ có điều nếu biết sử dụng đường đời có ý nghĩa. Chính mỗi chúng ta tự nhận trách nhiệm cho mình chứ không ai khác, chính chúng ta làm cho đường đời trở nên tốt đẹp chứ không ai khác. Đường đời của chúng ta tuỳ thuộc vào chúng ta sử dụng hành trang bước vào đường đời. Nếu đã lựa chọn đúng mục đích thì không có trắc trở nào có thể thay đổi được mục đích ấy nữa, kiên quyết là yếu tố quan trọng để đường đời có ý nghĩa.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

NGUYỆN CẦU THÁNH GIA


Mỗi gia đình một cộng đoàn Cầu nguyện
Thờ phượng Chúa trong gia đình tư gia
Nơi liên kết Tình yêu thương một nhà
Nơi thành viên mặn mà phụng thờ Chúa
 
Họ cảm tạ khấn xin trong qúa khứ
Và hiện tại cầu nguyện với xin ơn
Cầu Thánh ân gội sạch mọi giận hờn
Xin Tình yêu Chúa Quyền Uy chấp nhận
 
Hình ảnh Thánh Gia mẫu gương sáng lạng
Tấm gương sáng cho hậu thế mai sau
Sống lành thánh trong ý hướng nhiệm mầu
Họ đùm bọc lấy nhau trong Tình mến
 
Đó chứng minh rõ niềm vui dâng hiến
Chúa Ba Ngôi trên cỏi Phúc Nước Trời
Nơi Triều Thần Hưởng Nhan Chúa không nguôi
Nhờ kiên trung nguyện cầu khi tại thế
 
Trong gia đình với Tình yêu huynh đệ
Một ý thức sống động đầy tương quan
Không tình huynh đệ khó mà công bằng
Để có được hòa bình trong viên mãn
 
Sống giây chuyền Tình yêu sẽ hừng sáng
Đến Thế giới với mọi người xung quanh
Cho thấy qúi việc Rao Lời thực hành
Trong bối cảnh nhiễu nhương của Xã hội
 
Tình yêu gia đình quan trọng qúa đỗi
Đậc biệt vai trò làm Mẹ làm Cha
Tình yêu thương giữa con cái trong nhà
Có được vậy gia đạo luôn hạnh phúc
 
Sống niềm tin với Cầu nguyện liên tục
Chúa ở giữa gia đạo luôn yên vui
Cảm tạ Chúa con cảm kích bùi ngùi
Đâu Yêu thương thì có Chúa ở giữa
 
Cao Trí Dũng

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Khúc cảm tạ

Ôi lạy Chúa! Con xin chúc tụng Chúa
Từ bây giờ và cho đến ngàn sau
Khi an vui hay khi lúc sầu đau
Muôn muôn đời con xin chúc tụng Chúa.

Ôi lạy Chúa! Con xin chúc tụng Chúa
Vì chính Ngài là Thiên Chúa của con
Vì chính Ngài là tình yêu vuông tròn
Nguồn suối ân dạt dào tuôn trào mãi.

Ôi lạy Chúa! Xin Ngài hằng thương đoái
Cuộc đời con bao yếu đuối, mỏng giòn
Những đam mê trần thú đầy héo hon
Đừng để con phải xa rời tình mến.

Ôi lạy Chúa! Lòng thành con tìm đến
Niềm tin yêu luôn tín thác nơi Ngài
Vì chính Lời lối mở bước trần ai
Và dẫn con đến hưởng Tôn Nhan Chúa.

Ôi lạy Chúa! Con xin chúc tụng Chúa
Từ bây giờ và cho đến ngàn sau
Từng câu kinh lâng lâng lời khấn cầu
Khúc cảm tạ là đời con dâng Chúa.

-Giuse Trần Thế Tiến-

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

XIN GIỮ CHO CON MỘT TRÁI TIM BÉ NHỎ


“Lạy Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa,
Xin giữ con một trái tim nhỏ bé
Tinh truyền và trong suốt như một giòng suối.

Xin cho con một tâm hồn đơn sơ
Không vấn vương u sầu
Đại lượng để hiến thân
Để động lòng thương xót.
Một tâm hồn trung thành và quảng đại
Không quên một điều thiện
Không oán hận một điều ác.

Xin làm cho con hiền dịu
Và khiêm cung không chờ đáp lại
Vui tươi khi được xóa nhòa,
Trong lòng kẻ khác trước Giêsu con Mẹ.

Một tấm lòng cao thượng
Và không chịu khuất phục,
Không khép lại trước những vô ơn,
Không nản lòng trước một lãnh đạm.

Một tấm lòng bị hành hạ
Vì vinh quang của Đức Giêsu Kitô
Bị tình yêu Ngài gây thương tích
Và vết thương chỉ bình phục trên thiên đàng.” 
(Sách “Lời Kinh Đẹp Nhất Thiên Niên Kỷ” – LKĐNTNK – trang 47-48)