Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Đây là đâu

Đây là nơi rì rào những sớm mai

Tiếng chuông vọng để xóm làng thức giấc
Vội đi lễ  cho dẫu ngày tất bật
Đến giáo đường mang lòng mến bình an

Đây là nơi hơn muôn chốn an nhàn

Vì có Chúa luôn dang tay chờ đón
Thân phận người bao khổ đau hèn mọn
Đến với Ngài lòng thương xót ban ân

Đây là nơi tiếng gọi với muôn dân

Tin cậy mến hăng say cùng sống đạo
Giúp tha nhân trong thương mến dạt dào
Đem lời Chúa lan truyền đi muôn ngả

Đây là nơi hai trăm năm trôi qua

Dẫu thời gian có bao nhiêu giông bão
Có Chúa ngự Tân Thạnh mãi hiền hòa
"Một thoáng nhìn có thể hóa tình yêu".
-NNT-


Thứ Tư, 27 tháng 4, 2016

Quê hương

Lạy Chúa,
Chúng con hết lòng tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con có quê hương. Quê hương của chúng con có thể rất khác nhau, có thể không trù phú, không giàu sang, hay thậm chí, có khi lại rất khô cằn, nắng cháy. Nhưng đó là nơi mà chúng con đã một thời gắn chặt cuộc đời mình vào.
Làm sao chúng con có thể quên được những luồng gió nhẹ mỗi buổi chiều xuống, có thể quên được tiếng côn trùng văng vẳng vang lên suốt đêm, miếng cơm, dưa cà, rau muống… Chúng bình dị đấy nhưng với chúng con là cả một khoảng trời thơ.
Xin Chúa chúc lành cho quê hương của chúng con. Xin Chúa ban ơn cho những con người ở quê hương đã góp phần làm nên chính cuộc đời của chúng con. Xin cho người già bớt đi sự lẻ loi, xin cho các em nhỏ có cơ hội sống tuổi thơ hồn nhiên của mình thật thoải mái, xin cho từng nhát cuốc nhát cày của người nông dân được sinh hoa kết trái, cho người người, nhà nhà được hạnh phúc, ấm no.
Chúng con cũng xin Chúa giúp chúng con, biết sử dụng tất cả những khả năng Chúa ban để chung tay xây đắp quê hương, làm giàu đất nước. Ước chi quê hương của chúng con luôn luôn là nơi mà chúng con thể tìm thấy sự ấm áp khi trở về, vì từ nơi ấy chúng con nhìn thấy tình người khi họ đối xử với nhau, thấy cả đất trời, thiên nhiên và con người như hòa quyện với nhau, sống bên nhau trong mật ngọt của tình thân ái. Amen.
Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

Cây

Có một cây mấy ngàn năm vẫn sống
Chẳng lá cành mà chỉ có đức tin
Có một cây chẳng sống cho riêng mình
Mãi cô đơn cho cuộc đời nhân thế

Có một cây biết khi nào bén rể
Trong lòng con và những người tha nhân
Có một cây vẫn sống trong thanh bần
Đứng lặng im giữa muôn trùng mưa nắng

Có một cây vẫn bao đời mang nặng
Tình yêu thương cho bao kẻ đi tìm
Có một cây chỉ treo được quả tim
Lòng thương xót đến những người xa ngã

Có một cây được mang tên Thánh giá
Là khổ hình dựng trên đỉnh đồi xa
Có một cây được mang tên Thập giá
Chúa dang tay để chuộc tội vì ai?
-adgs NNT-


Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Lạy Chúa rất từ bi nhân hậu, Chúa không muốn một ai phải hư mất. Khi con lỗi phạm, không những con làm buồn lòng Chúa, làm khổ tha nhân và lòng con u sầu bất an. Nhưng khi hoán cải trở về với Chúa lòng con thư thái và hạnh phúc bình an trong Chúa. Xin cho con luôn biết tìm về với Chúa là bến bờ hạnh phúc, để con luôn vui tươi đem bình an đến cho mọi người.
                                                                                                                                               -Én Nhỏ-
Một đoá hoa sẽ không nở hai lần 

Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2016

Người ta thường nghĩ, cám ơn và xin lỗi là hạ thấp mình. Thực ra, nghĩ như thế là thiển cận. Đúng hơn, khi nhận ra mình, nhận ra người để có thể nói lời cám ơn, lời xin lỗi, đi xa hơn, không chỉ lời mà còn lòng mang ơn, lòng hối hận lại cho thấy giá trị con người hơn. Họ được xem là có nhân cách, là người biết mình, biết người…
Ngạn ngữ pháp có câu: “Lòng biết ơn là trí nhớ của trái tim”. Biết ơn ai, là tình cảm đặc biệt của người thọ ơn dành cho người làm ơn.
Chắc chắn lòng biết ơn phải phát xuấn từ trái tim của một con người nhân hậu, khoan dung, luôn nghĩ đến người khác. Đó cũng chắc chắn là người có văn hóa, có giáo dục.
Rất tiếc, lòng biết ơn lẽ ra phải là tình cảm rất bình thường của đời sống, thì lại trở nên khang hiếm. Người ta nhận ơn của nhau thì nhiều, nhưng biết ơn nhau thì lại chẳng bao nhiêu.
Biết ơn nhau trong đời đã ít. Biết ơn Thiên Chúa lại càng trở nên hiếm hoi.
Biết ơn Chúa là tâm tình rất tốt để mưu cầu lợi ích lớn lao của ta. Bởi nhờ lòng biết ơn, ta ý thức hơn thân phận con người nhỏ bé và nghèo nàn của mình, có được gì chỉ là do ân huệ Chúa ban mà thôi.
Nhờ nhận ra mình, ta càng ý thức hơn về tình thương hãi hà của Chúa. Chỉ nhờ lòng yêu thương của Chúa, chứ không phải nhờ công trạng của ta, mà Chúa luôn gìn giữ, săn sóc ta.
Nhờ nhận ra mình, nhận ra tình thương của Chúa, ta càng ham thích đến cùng Chúa, gắn bó với Chúa, tin tưởng đặt đời mình trong tay Chúa, mỗi ngày sống lại thêm hiểu biết hơn về tình Chúa bao la mà nương tựa vững chắc nơi Chúa.
Là Kitô hữu, tôi biết rất rõ: biết ơn Chúa là hồng ân, vì lòng biết ơn của tôi không thêm gì cho Chúa, nhưng mang lại cho tôi chính Chúa là gia nghiệp đời tôi.
Nhưng tôi đã nhiều lần thuộc về nhóm “chín người kia”, thay vì biết ơn, lại quên ơn. Thậm chí, không ít lần gặp phải những khốn khó, trắc trở trong cuộc sống, tôi còn dám phàn nàn trách móc Chúa. Tôi không chỉ vô ơn mà còn thách thức Chúa của tôi.
Tôi phải luôn tự nhũ rằng: Toàn bộ đời tôi là một hồng ân. Tôi không có gì cả. Chúa ban cho tôi tất cả. Chúa ban cho tôi thân xác, linh hồn, cuộc đời, quê hương vĩnh cửu… Vì thế, từ nay, tôi muốn biến đời tôi thành một lời tri ân nối dài, để mỗi giây phút sống của tôi, là mỗi giây phút tôi bày tỏ lòng biết ơn với Chúa.
Ta không chỉ biết ơn Chúa khi hạnh phúc, khi đời ta tràn đầy niềm vui mà thôi. Nhưng lòng biết ơn Chúa phải được thực hiện mọi nơi, mọi lúc, mọi cảnh huống xảy ra trong đời mình.
Ta phải cảm tạ Chúa lúc vui cũng như lúc buồn, lúc thành công cũng như lúc thất bại, lúc khỏe mạnh cũng như khi bệnh tật…
Lòng biết ơn Chúa không ngơi nghỉ như thế, sẽ cho ta thêm lợi ích khác nữa: Ta sẽ thấy rằng, trọn đời mình, dù hoàng cảnh nào xảy đến, đều được đặt trong bàn tay quan phòng kỳ diệu đầy xót thương của Chúa. Chúa luôn luôn ở với ta và ta luôn luôn được tựa mình trong chiếc nôi tình thương của Chúa.
Chính trong thánh lễ mà chúng ta cử hành mỗi ngày, là chúng ta thường xuyên sống tâm tình tạ ơn Chúa.
Chúng ta tụ họp nhau chung quanh bàn thờ để cử hành bí tích Thánh Thể, chính là lúc chúng ta cử hành bí tích Tạ ơn, để cùng Chúa Giêsu, dâng lên Thiên Chúa lời tạ ơn sống động, kỳ diệu và tha thiết nhất bằng chính thân mình Chúa Giêsu.
Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa về tất cả mọi ơn lành con nhận được. Đó là tất cả những ơn Chúa ban có khi con thấy được, cảm nghiệm được nhưng có khí con không thể nhìn thấy hoặc không thể cảm nghiệm.
Xin cho con vững một lòng tin tưởng nơi tình yêu của Chúa, để con mãi mãi dám đặt đời mình cho Chúa quyết định, và chỉ xin một lòng vâng phục thánh ý Chúa mà thôi. Amen.
Lm. VŨ XUÂN HẠNH


Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

Nhà thờ hay Thánh đường
Lm Giuse Nguyễn văn Nghĩa

Xây Nhà Thờ - Đền Thờ:
Dưới nhãn quan Kitô giáo thì đó là xây dựng một cái nhà, dù lớn hay bé, hoành tráng hay đơn sơ để làm nơi thờ phượng Thiên Chúa cách công khai và chính thức. Sự nhìn nhận này được biểu hiện rõ nét bằng việc tạ ơn và sẵn sàng dâng lại cho Thiên Chúa những gì mình đang là, đang có.
Hình thức dâng phần hoa lợi là một trong những cách thế biểu lộ tâm tình tạ ơn và hiến dâng này. Thử hỏi mỗi lần đến Nhà Thờ, đặc biệt trong Thánh Lễ Chúa Nhật, chúng ta đã chuẩn bị cái gì để dâng lên Thiên Chúa ? Nếu chỉ biết tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật để chu toàn luật Hội Thánh buộc hoặc chỉ biết đến để cầu xin điều này, điều nọ thì vô tình ta sẽ biến Nhà Thờ thành nơi để ta vụ lợi, cho dù là những mối lợi rất thiêng thánh, nhưng ta đang thiếu tâm tình phượng thờ.
Nếu hiểu tâm hồn ta, thân xác ta, cả con người ta là đền thờ thì quả là hợp Thánh Kinh. Theo Lời các Thánh Tông đồ, Hội Thánh không ngừng mời gọi ta chuyên chăm xây dựng cái đền thờ thiêng liêng này cho xứng hợp là nơi Chúa ngự. Tuy nhiên, vì là thiêng liêng thì khó kiểm chứng. Ngay cả bản thân ta, có mấy ai đoan chắc rằng, ngôi đền thờ thiêng liêng nơi ta đang là nơi thờ phượng Thiên Chúa ? Kho tàng của ngươi ở đâu thì lòng trí của ngươi ở đó. Thử làm bản thống kê thì lòng trí của chúng ta hướng về điều gì nhất ? Không dám xét về thời gian, chỉ xét về mức độ mà thôi thì quả là khó trả lời cho câu hỏi trên. Để làm cho đền thờ thiêng liêng nên xứng hợp thì không gì hơn theo lời Đức Kitô: “ Hãy phá đền thờ này đi...”. Phá đi cái rào cản của sự ích kỷ hẹp hòi. Phá đi cái bức tường tự kiêu, tự mãn cục bộ. Phá đi những bức tường của sự vô tâm, vô tình... Nếu không phá những sự tiêu cực ấy thì khó lòng xây dựng đền thờ thiêng liêng chính hiệu.

Xây Thánh Đường:

Làm một căn nhà hay xây một tấm lòng dành riêng cho Thiên Chúa, thuộc về Thiên Chúa. Nếu hiểu theo nghĩa ngữ này thì quả là vừa tốt đẹp vừa vẹn nghĩa. Với dấu nào ta có thể nhận biết cái gì đó đang thuộc về Thiên Chúa, đang dành riêng cho Thiên Chúa ?
Cám ơn Thánh Gioan Tông đồ đã cho chúng ta biết “Thiên Chúa là Tình Yêu” (1Ga 4,16). Và “tình yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta và đã sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta” (1 Ga 4,10).
Bất cứ căn nhà nào trở thành nơi để con người sống yêu thương liên đới với nhau cách tích cưc và tự nguyện thì đó là Thánh Đường, là nơi thuộc về Thiên Chúa, dành cho Thiên Chúa. Cũng thế, khi tâm hồn ta biết thao thức với hạnh phúc của tha nhân, khi con người và mọi tài năng của ta được sử dụng vì sự sống còn, sự thăng tiến của tha nhân thì cả con người ta đang là đền thánh. “ Phàm ai yêu thương thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa” (1Ga 4,7).
  • Ước gì Kitô hữu mỗi lần đến Nhà Chúa thì không chỉ được nghe giảng dạy mà con tận mắt nhìn thấy ở đó những tấm gương biết cống hiến thay vì lo hưởng thụ.
  • Ước gì lần tụ họp nhau tại thánh đường đặc biệt vào mỗi Chúa Nhật, chúng ta, từ các vị Tư Tế thừa tác đến đoàn tín hữu giáo dân biết chuẩn bị cái gì đó để trao cho nhau.