Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

NGÔI THÁNH ĐƯỜNG ĐỜI CON


Lạy Chúa,
Cuộc đời con là một ngôi Thánh Đường,
Từ tro bụi, bao năm trường xây đắp,
Con tự hào với tất cả niềm tin,
Bằng đôi tay, bằng mối tình nghệ sĩ,
Để vươn lên thật cao quý tôn nghiêm…
Con cố gắng, con miệt mài tìm kiếm,
Từ khắp nơi, mọi góc biển chân trời,
Trên quê hương những loại đá tuyệt vời.
Con làm việc không một lời than vãn:
Xẻ, đục, cưa và chạm trổ say mê.
Tay xây xát, con không hề bỏ cuộc,
Búa đẽo hư, con một mực kiên trì…
Con mải mê làm, cho đến khi ẩn hiện
Những phù điêu cảnh thánh điện, thiên thần
Đang tấu nhạc thật hòa vang tôn kính,
Nét vui tươi và thanh tĩnh nụ cười…
Ôi lạy Chúa,
Con chẳng dám che giấu Ngài,
Đôi lúc… từ tay con khi miệt mài chăm chú,
Lại nổi lên hình bọn quỷ sứ đười ươi,
Mặt gớm ghê, lại khóc cười nham nhở !
Nhưng lạy Chúa,
Cuộc đời con có lắm khi là… như vậy !
Con lại cố gắng, lại say mê làm lại,
Để xóa đi những kỳ quái ngu si.
Con giốc sức để một khi hoàn tất,
Ngôi Thánh Đường sẽ được thật nguy nga,
Tháp vút cao, vươn lên qua tàn lá,
Xuyên mây mù, vượt quá tầm chim bay,
Để muôn người khi đến đây chiêm ngưỡng,
Ngửng lên nhìn theo mãi hướng thiên cung…
Lạy Chúa,
Ngôi Thánh Đường của đời con
Không thể xong trong một sớm một chiều,
Nhưng vun đắp trải qua nhiều năm tháng,
Cùng với nhiều biến dạng của thời gian.
Có thể, con sẽ vui mừng hay than van khóc lóc,
Con sẽ đổ giọt mồ hôi khó nhọc,
Thậm chí,
Đổ máu đào khi học biết thương đau…
Thế nhưng, con mãi vững tin vào sức mạnh
Chẳng phải từ nơi con để vượt thắng giòng đời,
Mà tâm nguyện: chỉ nơi Ngài, Thiên Chúa,
Ngôi Thánh Đường con sẽ tựa trung kiên,
Để trụ vững giữa đảo điên nhân thế,
Để hiên ngang đứng giữa bể dâu đời…
Lạy Chúa, con chỉ là người thợ cả,
Chính Ngài, con không quá lời đâu:
Là Thiên Chúa, là Khởi-Đầu, là Chung-Cuộc,
Chính Ngài, Nhà-Kiến-Trúc của đời con…
“La Cathédrale de ma vie” của CHARLES SINGER
-adgs-MK LÊ QUANG-

1 nhận xét: