Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

HẠNH PHÚC LÀM CON


Con vẫn từng mơ theo những cánh chim
Và quên đi một đôi chân dung dị
Con vẫn từng bỏ mặc xác con tim
Để soi da rọi tìm điều kỳ bí.

Con vẫn từng khao khát khúc mến thương
Lúc tâm yêu mỏi chờ bên khung cửa
Con vẫn từng vô vọng ngóng bóng hồng
Chân dẫm nát cả vườn hoa thạch thảo.

Con vẫn từng ngất ngây màu nhung lụa
Phí một đời cầm cọ vẽ thời gian
Con vẫn từng thờ ơ làn cỏ úa
Chất lời thơ cho mây trắng đại ngàn.

Con vẫn từng rủa mình thằng khờ dại
Chẳng nhìn ra chút dại sẽ nên khôn
Con vẫn từng xét người đầy nghi ngại
Mặc Thánh Linh ban sức mạnh tâm hồn.

Con vẫn từng nhìn mâm cơm thừa bứa
Chẳng biết ơn Đấng mưa nắng dãi dầu
Con vẫn từng ngại ngùng tay làm Dấu (*)
Vì lòng Yêu chỉ thổn thức đêm thâu!

Con vẫn từng tưởng mình sống bé nhỏ
Lòng kiêu căng luôn ẩn kín khôn lường
Con vẫn từng chê bai người kiêu ngạo
Chẳng cảm thông con cứ bước thẳng đường.

Con vẫn từng tưởng yêu là để nhớ
Hóa cụ non già chát cả tâm hồn
Con vẫn từng nghĩ thương là quá đủ
Quên đưa tay để nối kết với đời.

Con quỳ đây
Xin CHA ơn biến đổi
Được trưởng thành
Giữa hạnh phúc làm con

-adgs Nguyễn Ngọc Tường -DÃ TRÀNG CÁT-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét