Chiều dần buông còn vàng nắng nhạt
Xa tâm tư còn chút hương tình xuân
Nghe lưu luyến nơi quê xưa giáo xứ
Thưởu một thời, những tết nghèo thân thương
Chiều dần buông cho lòng thêm vắng lặng
Xuôi dòng đời, nhớ sao nhớ quê hương
Bao yêu mến sao xa rời tâm trí
Bao ân tình nơi xứ đạo xa xôi.
Mãi thời gian, trôi theo với dòng đời
Dẫu xa cách nỗi nhớ nào không vơi
“ Khi ta ở chỉ là nơi đất ở”
Khi ta đi sao hồn vẫn miên man.
Hoàng hôn xa, vang chuông chiều khắc tiếng
Từng hồi dài nghe thổn thức tim con
Lòng yêu mến từng lời kinh dâng Chúa
Nguyện an bình những xứ đạo quê hương.
ad, Xuân Giáp Ngọ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét