Vầng trăng ấy có tự bao giờ?
Đã chứng kiến những thăng trầm thay đổi.
Trăng soi qua bao đêm trường tội lỗi,
Lòng nhân gian biến động muôn trùng.
Trăng chứng kiến một đêm xưa lạnh lẽo,
Một bóng hình đau đớn trong đơn côi.
Trước giờ tử mắt trông trời lệ thảm!
Lòng nguyện cầu hiến sinh mạng cho đời.
Trăng đã thấy Người cúi đầu thinh lặng,
Mà bão dâng sóng cuộn trong lòng.
Tiếng thở dài… tan nhẹ vào hư không,
Nhận chén đắng vâng theo Cha Chí Thánh.
Lời nguyện cầu trong đêm sâu thinh lặng,
Trọn một lòng vâng theo ý của Cha.
Cứu đàn con trong vũng lầy tội lỗi,
Quên ân sâu chìm đắm trong gian tà.
Vầng trăng khóc trước tình sâu diệu vợi,
Mà ngày mai Con Chúa dành cho đời.
Cho sự chết sẽ gieo mầm sự sống,
Để cuộc đời mãi thắm màu xanh tươi.
Trăng đã khóc, đến giờ còn thổn thức
Bởi tình Cha bị loài người bỏ quên.
Bao năm qua vẫn chưa được đáp đền,
Người người vẫn loay hoay cùng tội lỗi.
Thọ tạo hỡi hãy mau mau tỉnh ngộ,
Quay trở về hồn thống hối ăn năn.
Trong lòng Cha đầy âu yếm ân cần,
Cho vầng trăng sẽ không còn nhòa lệ..
-viễn Dương- DBTT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét