Ở ĐÂU CÓ TU SĨ, Ở ĐÓ CÓ NIỀM VUI
Đã sinh ra làm người, ai cũng mong muốn có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc. Con người lúc nào cũng khao khát niềm vui và nhiều người đã tìm mọi cách hoặc chấp nhận đánh đổi bằng mọi giá để có niềm vui. Niềm vui có nhiều loại: có niềm vui thấp hèn như rượu chè, hút sách, cờ bạc... ; Có niềm vui bình thường như thi đậu, thành công trong công việc, được giầu sang… ; Có niềm vui thanh cao như hy sinh giúp đỡ người cùng khốn, làm việc thiện…
Nhưng đâu là niềm vui mà các tu sĩ được kêu gọi tìm kiếm và làm chứng? Thánh vịnh 37 cho chúng ta câu trả lời: “Cứ tin tưởng vào Chúa và làm điều thiện thì sẽ được ở trong đất nước và sống yên hàn. Hãy lấy Chúa làm niềm vui của bạn, Người sẽ cho bạn được thỏa chí toại lòng” (Tv 37, 3-4 ).
Đó là niềm vui của người tu sĩ, niềm vui được sống trong sự hiện diện của Chúa và được thuộc về Chúa. Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói lên niềm mong đợi của Ngài nơi các tu sĩ như sau: “Tôi ước mong rằng luôn thực hiện được điều mà tôi đã có lần nói là “Ở đâu có tu sĩ, ở đó có niềm vui”. Chúng ta được mời gọi cảm nghiệm và chứng tỏ rằng Thiên Chúa có khả năng lấp đầy con tim của chúng ta và làm cho chúng ta hạnh phúc, không cần phải đi tìm hạnh phúc ở đâu khác; chứng tỏ rằng tình huynh đệ chân chính trong các cộng đoàn của chúng ta nuôi dưỡng niềm vui; chứng tỏ rằng sự tận hiến để phục vụ Giáo hội và các linh hồn giúp cho chúng ta đạt được sự thành tựu bản thân và mang lại ý nghĩa trọn vẹn cho cuộc đời”
-M. Rose Vũ Loan, Fmsr- Sông phan-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét