Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

Dâng Mẹ


Nơi thôn dã đến chốn phồn hoa,
Thời gian đời người lần lượt qua. 
Lời kinh sớm chiều còn vọng mãi,
Tồn tại vĩnh cửu không phai nhòa.

Nào những bé thơ lẫn cụ già,
Từ con cháu tới bậc mẹ cha,
Cùng nỗi niềm dâng Mẹ khả kính,
Ngước trông lên lòng Mẹ bao la. .

Nam, nữ tu sĩ nơi nguyện đường,
Dâng lên chúa hết tình luyến thương
Trọn niềm tin suốt đời tận hiến,
Theo gương Mẹ ngập tràn yêu đương

Xin hãy xót thương hỡi Mẹ ôi !!
Kiếp lưu đày như kẻ mồ côi.
Van xin đời, đời luôn ngoảnh mặt,
Chỉ biết trông lên Mẹ mà thôi.

Cầm trong tay tràng hạt Mân Côi,
Yêu Mẹ lặp mãi trên bờ môi,
“Kính mừng Mẹ, Mẹ đầy ơn phước”.
Gẫm lời kinh xao xuyến bồi hồi.

Đời người cuối cùng cũng ra đi
Đều mong sao giây phút sinh thì.
Mẹ hiện đến vỗ về an ủi,
Thương người ở lại, kẻ chia ly

-NNT- Paul Nguyễn Minh thông-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét