- Lý do thứ nhất: Nhà thờ là nơi Thiên Chúa ngự cách riêng. Thiên Chúa là Đấng cao trọng vô cùng, trời là tòa Chúa ngự, đất là bệ dưới chân Người. Do đó, nhà thờ là cung điện loài người xây dựng nên, dù lộng lẫy nguy nga đến đâu, cũng không xứng làm nơi Chúa ngự. Nhưng vì yêu thương ta, vì Chúa lấy sự ở giữa con cái loài người làm vui thích; nên Chúa muốn ngự cách riêng trong các nhà thờ của ta. Nhà thờ chúng ta dù bé nhỏ tầm thường không đẹp đẽ nguy nga, nhưng có Chúa trời đất cao cả vô cùng ngự trong phép Mình Thánh đêm ngày trên bàn thờ, đó là lý do buộc ta phải tôn kính mến yêu nhà thờ của ta.
- Lý do thứ hai: Nhà thờ là nơi tiếp xúc thân mật giữa Chúa với ta, là nơi Chúa mở lòng rộng rãi ban xuống cho ta muôn ơn lành, là nơi ta có thể tin cậy trình bày mọi nỗi khó khăn gian khổ, mọi tâm tình nguyện vọng của ta với Chúa như con với cha, như bệnh nhân với thày thuốc, như kẻ thiếu thốn bần cùng với Đấng giầu có nhân lành. Kinh Thánh kể lại: Khi ông Gia-cóp về quê mẹ để trốn mặt anh là E-sau tìm giết, gặp trời tối ông phải ngủ lại dọc đường, gối đầu trên một hòn đá. Ban đêm ông nằm mơ thấy một cái thang bắc từ đất lên trời, đầu thang có Thiên Chúa ngự xuống, trên các bậc thang có các thiên thần lên xuống tấp nập. Sáng ngày thức dậy, ông nói : “Thực có Thiên Chúa ngự nơi đây mà tôi không biết. Nơi đây đáng kính sợ biết bao. Đây là nhà của Thiên Chúa, là cửa thiên đàng”.
Nhà thờ của giáo xứ chúng ta cũng là nhà của Thiên Chúa, là cửa thiên đàng, là nơi các thiên thần hằng lên xuống để chuyển lời cầu nguyện của ta lên Chúa và chuyển ơn lành của Chúa xuống cho ta.
Nhà thờ của giáo xứ chúng ta cũng là nhà của Thiên Chúa, là cửa thiên đàng, là nơi các thiên thần hằng lên xuống để chuyển lời cầu nguyện của ta lên Chúa và chuyển ơn lành của Chúa xuống cho ta.
- Lý do thứ ba: Ta phải tôn kính mến yêu nhà thờ, vì đó là nơi có một mối quan hệ mật thiết với ta hơn bất cứ nơi nào, là nơi đánh dấu những kỷ niệm êm đẹp nhất đời ta từ khi mới sinh đến ngày lìa thế. Khi ta mới sinh, cha mẹ đưa ta đến nhà thờ; nơi đây, ta đã được lĩnh thụ phép Rửa tội, được tái sinh làm con cái Chúa và được gia nhập Giáo Hội Chúa Ki-tô. Khi đến tuổi khôn, ta lại đến nhà thờ để xưng tội hiệp lễ lần đầu. Từ nơi đó, tòa giải tội kia, biết bao lần ta đã trút được gánh nặng nề của tội lỗi đè ép tâm hồn ta; biết bao lần Thiên Chúa đã khoan dung tha thứ cho ta, giơ tay ôm lấy ta như người cha ôm lấy người con phung phá trở về. Cũng trong nhà thờ này, trên bàn hiệp lễ kia, biết bao lần ta đã được dự tiệc Mình Thánh là của ăn mầu nhiệm nuôi linh hồn ta trên đường dương thế.
Khi đến tuổi trưởng thành xây dựng gia đình, ta cũng đến nhà thờ để lĩnh thụ phép Hôn Phối. Nơi đây linh mục thay mặt Giáo Hội chứng kiến và chúc phúc cho việc hôn nhân của ta được mọi ơn lành, cho gia đình mới của ta được trở nên gia đình thánh như gia đình Chúa ở Nazaret.
Thế rồi, khi ta vĩnh biệt cõi đời, xác ta được đưa vào nhà thờ, để Giáo Hội dâng lễ, anh chị em tín hữu họp nhau để cầu nguyện cho linh hồn ta chóng về thiên đàng. Như vậy, từ lúc sinh ra đến ngày lìa thế, cuộc đời ta được gắn liền với nhà thờ bằng những kỷ niệm rất êm đẹp, bằng những mối quan hệ rất mật thiết. Nơi đây, từ trái tim nhân lành Chúa Giê-su hằng phát ra những lời kêu gọi tha thiết : “Hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, hết thảy hãy đến cùng Ta, Ta sẽ bổ sức lại cho”.
Kinh nghiệm cho thấy lời đó hoàn toàn thực hiện nơi ta, mỗi khi ta lấy lòng tin cây mến đến cầu nguyện trong nhà thờ này. Nơi đây biết bao lần buồn khổ, ta đã tìm được niềm an ủi; bao lần lưỡng lự nghi nan, ta đã tìm được ánh sáng soi đường; bao lần mệt nhọc và gánh nặng, ta đã được bổ sức; bao lần chán nản tuyệt vọng, ta đã tìm thấy nguồn nghị lực an ủi.
Khi đến tuổi trưởng thành xây dựng gia đình, ta cũng đến nhà thờ để lĩnh thụ phép Hôn Phối. Nơi đây linh mục thay mặt Giáo Hội chứng kiến và chúc phúc cho việc hôn nhân của ta được mọi ơn lành, cho gia đình mới của ta được trở nên gia đình thánh như gia đình Chúa ở Nazaret.
Thế rồi, khi ta vĩnh biệt cõi đời, xác ta được đưa vào nhà thờ, để Giáo Hội dâng lễ, anh chị em tín hữu họp nhau để cầu nguyện cho linh hồn ta chóng về thiên đàng. Như vậy, từ lúc sinh ra đến ngày lìa thế, cuộc đời ta được gắn liền với nhà thờ bằng những kỷ niệm rất êm đẹp, bằng những mối quan hệ rất mật thiết. Nơi đây, từ trái tim nhân lành Chúa Giê-su hằng phát ra những lời kêu gọi tha thiết : “Hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, hết thảy hãy đến cùng Ta, Ta sẽ bổ sức lại cho”.
Kinh nghiệm cho thấy lời đó hoàn toàn thực hiện nơi ta, mỗi khi ta lấy lòng tin cây mến đến cầu nguyện trong nhà thờ này. Nơi đây biết bao lần buồn khổ, ta đã tìm được niềm an ủi; bao lần lưỡng lự nghi nan, ta đã tìm được ánh sáng soi đường; bao lần mệt nhọc và gánh nặng, ta đã được bổ sức; bao lần chán nản tuyệt vọng, ta đã tìm thấy nguồn nghị lực an ủi.
- Lý do thứ bốn: Nhà thờ là nơi họp mặt con cái Chúa trong đại gia đình giáo xứ. Hằng ngày tối sớm ít ra hằng tuần mỗi Chúa Nhật, ta cùng với anh chị em giáo hữu trong xứ họ tới nhà thờ, như đến nhà chung, để cùng nhau dự lễ, cùng nhau hiệp lễ là của ăn mầu nhiệm, cùng nhau chia sẻ vui buồn của nhau, cùng cầu nguyện chung với nhau và cho nhau. Những người thân yêu xa vắng như trở về đoàn tụ nơi đây, những người thân thương đã khuất như sống lại họp mặt nơi đây. Những lúc đó, ta thấy mình không lẻ loi cô đơn, vì có Chúa là Cha chung, có anh chị em tín hữu là bạn đường với ta tay nắm tay tiến về Quê Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét