Đồi xưa, lên cơn khát
Vì uống chén rượu tình
Người sao đưa dấm đắng
Thêm khổ hình, hy sinh.
Đồi xưa vương hoa nắng
Tan úa ngay giữa đời
Lời ai không trách mắng
Nhưng đậm tình yêu thương.
Đồi xưa vương Hoa Nắng
Hoa, chính Con Chúa Trời
Đã hiến thân cứu đời
Nhân trần có biết chăng?
Đồi xưa vương Hoa Nắng
Hoa thắm yêu đến cùng
Trọn đời lòng trong trắng
Mẫu gương tình thủy chung!
-adgs Nguyễn ngọc Tường- Dân Chài-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét