Tôi viết bản tình ca Giêsu, vào một buổi sáng trong lành, tình yêu chiếu sáng trên Thập Tự Giá. Người đã chiếu sáng tận thẳm sâu tim tôi, Người là ai vậy? Sao hồn tôi ngập tràn niềm vui, Người là ai vậy đã xâm chiếm hồn tôi bằng những dịu ngọt. Tôi viết dâng Người khúc nhạc bản tình ca Giêsu, để ánh sáng của Người, từ sâu thẳm tâm hồn tôi ngỏ ra bằng lời tán tụng.
Giêsu, Người là ánh sáng, một ánh sáng bừng lên xoá tan vùng u tối, ngay cả khi vùng tối ấy dường như phủ trùm toàn thể nhân loại, ngạo nghễ trương cờ chiến thắng. Ánh sáng của Tình Yêu vô biên thể hiện nơi Con Người Tử Tội, lấy tha thứ để chiến thắng hận thù, đem tình yêu để chinh phục sự dữ và biểu lộ sự khiêm hạ để đập tan kiêu căng.
Giêsu, Người là Đấng quá tuyệt diệu mà mỗi lần suy ngắm đều không thể cầm lòng để tim tôi cứ muốn bể ra từng mảnh. Người là ai vậy, sao chiều vàng Thập Giá trở thành Bình Minh Cứu Độ. Người là ai, tôi quá say mê như muốn dâng trao Người tất cả để được gọi Người là tất cả. Ánh sáng của ngày cứu thoát bừng cháy trong tim tôi. Thân phận này Người đã mang lấy, với tất cả yếu đuối, tội lỗi, vấp ngã này. Người vấp ngã để tôi đứng vững, Người đón nhận tội lỗi để tôi được rửa sạch, Người trở thành tội nhân để tôi được tự do. Người là ai vậy. Người làm người để tôi sống xứng đáng là một con người. Giêsu ơi, tôi hết lòng cảm mến tình Người đã trao tôi, để buổi sáng nay, tôi cứ run lên từng nét chữ, lòng tôi cứ rạo rực niềm vui khôn tả.
Tôi là người, bởi Người đã làm người chết thay cho tôi. Tình Yêu của Người như men rượu nồng của ngày hôn lễ, cứ thổn thức, cứ e ấp mối tình của vô biên chạm khẽ. Giêsu, một ngôn từ quá ấm êm, ngọt hơn lời thơm ướp đượm của tình yêu ngày mới.
Người đã cho tôi tràn đầy hơn sự chứa đựng của tôi, những bình đựng nhỏ nhen, ích kỷ, đam mê này, đang bị đẩy ra ngoài để chất chứa tình Người. Cuộc đời tôi như đang bị vỡ ra vì Tình Yêu, Tình Yêu như ánh sáng chiếu vào vùng tối của tâm hồn, xé tan những chiếc lưới dày đặc của những tính hư, tật xấu tích luỹ từ bao ngày. Nơi đâu có ánh sáng, nơi ấy không có bóng tối. Cuộc đời này đã bao lần Người đổ rót và vẫn không ngừng tuôn đổ hồng ân của Người để khiến lòng tôi vẫn không ngừng thao thức sau mỗi lần vấp ngã.
Giêsu, Tình Yêu cần thiết cho cuộc sống này của tôi, đã bao lần muốn bội phản nhưng Tình Yêu đã giữ tôi lại và đem về, Người là ai vậy? Người hấp dẫn tôi bằng mọi đủ cách, tôi đã không thể cưỡng lại được Tình Yêu của Người. Người đã thương tôi ngay cả những lúc tôi bội phản nhất. Người đã thương tôi ngay cả lúc tôi u mê nhất. Dường như ngay ở những đam mê khốn cùng nhất lại là những lúc Người thương yêu tôi nhất.
Người đã từ trên cao Thập Giá nhìn tôi bằng ánh mắt tha thứ để tội ác trong tôi trở nên niềm ân hận xót xa. Người đã thương tôi, đó là một cảm nghiệm lớn nhất để thấy được cuộc đời mình cùng được sống lại với Người.
-Lm. Giuse Hoàng Kim Toan-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét